Hỡi ôi!
Dẫu biết tạo hóa có sinh thời có diệt
Mà lòng sao không khỏi đau thương!
Mới hôm qua:
Đôi ta bước thấp bước cao, lọ mọ con cú trở về, lúc tiếng mõ canh ba vừa điểm
Đèn đường khi mờ khi tỏ, run rẩy lá vàng chợt rụng, giữa cơn mưa sùi sụt đầu thu
Thật là:
Lịch duyệt phong sương, lối lên lab đã trở nên thân thuộc
Giãi dầu mưa gió, đất kinh thành còn mấy chỗ chưa qua?
Đường số 9, phố Shijo, quán xá nhác trông đà hoan hỉ
Dốc Ngự lăng, khu học viện, thầy trò vừa thấy đã tươi hoa
Mạn dưới Uji, nghe thoang thoảng tiếng bô đầu xóm, dân gian liền mở rượu khui bia
Nẻo trên Nông nghiệp, thấy long lanh biển số cuối làng, bách tính vội xóc bài trải chiếu!
Nhớ ngươi xưa:
Dung tích nhõn năm chục xê xê, nhưng khi đã xuống đường rồ máy, nhẽ đua cùng xe khách Nghệ An
Vai ngang không quá nửa thước dài, gặp phải hôm đất chật xe đông, luồn lách tựa công nông Thanh Hóa
Năng lực đánh bóng mặt đường, chiến hữu ai dám bỉ bai?
Tiến thoái ứng biến tùy cơ, công an nào dám dậm dọa?
Cho nên:
Tuy mua về chỉ hai man rưỡi, cộng mấy nghìn tiền phạt đỗ xe, tấm thân ngươi thực đáng giá ngàn vàng
Cùng tớ ruổi rong hăm bảy tháng, bước công danh còn có nửa năm, ai ngờ nỗi giữa đường gặp họa?
Thương thay:
Trời già nỡ phụ người hiền, để cho ngươi đụng mặt bọn chôm xe
Khi chung quanh tất cả đều hai, chỉ có mỗi thân ngươi là một khóa
Hiềm vì khóa cổ mong manh, gặp phải thằng đá xế lõi đời, nên phút chốc tan ngọc nát vàng
Chỉ tiếc sinh thời mã thượng, phút chia phôi không thấy được nhau, dẫu chỉ nói một lời thôi cũng thỏa!
Mới thấy văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc
ReplyDeleteVăn tế Quốc tổ
Văn tế xe máy lần này mới thấy bro ạ!
Rằm tháng 7 đọc văn tế thập loại chúng sinh
Rằm tháng 8 hàng năm đọc văn tế chiến xế Quế Lâm
Ôi thôi tuột giảm sóc tróc cả yên cương
Chẳng ai dòm ngó vứt ngoài đường
Canh bốn canh năm vừa chợp mắt
Xe về Hợp phố nghĩ mà thương....
Bi tráng!
Xin phép bro post lên KFC...
ReplyDelete