***
- Anh
Nói em nghe
Có gì ở nơi vô định ấy đang chờ anh
có gì ở cõi vô thường này đang gọi anh?
Những chuyến tàu làm bằng bóng tối
Có mang nổi những ưu tư anh đã đóng hộp xếp chồng chất kia không?
Có trả anh về cho em?
Trong veo
Hốc hác
- Trên đời không có gì ta ghét bằng nước mắt
Hành lý mang lên tàu cần phải nhẹ và khô!
Ta thích một chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ
Thò tay ra ngoài và quăng xuống những ẩn ức
Chúng vỡ choang choang như những thủy tinh
Như tiếng thanh la...
Lắng nghe!
tiếng còi xa như một giọng hò
- Anh
Đừng im lặng thế
Hãy nói với em rằng đây sẽ là một chuyến khứ hồi
cho em biết anh sẽ mang tâm hồn em đi bao lâu và nuôi nó như thế nào?
Mỗi ngày anh sẽ vẽ lên bộ lông của nó một nụ cười màu đỏ?
sẽ hát cho nó nghe vài bài hát ngô nghê?
Sẽ ôm ấp nó mỗi đêm, và vuốt ve
Những cái giật mình trong lúc ngủ?
- Ta thích những toa tàu trống
ngồi lên một chiếc ghế hỏng
lúc nào cũng chực gãy xuống sau một cú lắc
Cái bóng điện ở cuối dãy ghế đằng kia
buồn đến mức chẳng thèm hắt ra một chút ánh sáng
Và cứ thế ta đi
Những ánh đèn thôn xóm xa xa
Chẳng đến được với nhau nên cứ nằm cách quãng
Những kỷ niệm cũ xưa
nổi nênh
như mảnh vỡ của một con tàu đắm
Giông tố tình yêu chẳng lặng bao giờ!
- Ừ thôi
Anh đi nhé
Đi đi anh, và nhớ đặt vé sớm cho chuyến về
Hãy bỏ quên tất thảy hành lý đã mang đi
và tiêu hết số tiền anh đã tích cóp bằng mộng mị
Hãy trở về chỉ để yêu em!
Những chuyến tàu lặng lẽ rời đêm...
Lòng em như những đường ray mỏng
Mỗi chuyến tàu anh thêm một vết rạn chìm
Lòng em như những đường ray mỏng
ReplyDeleteMỗi chuyến tàu anh thêm một vết rạn chìm
Hay nhở anh nhở
Hình dung những con tàu quay mòng mòng điên cuồng hết chuyến này đến chuyến khác hết năm này qua năm khác trên thanh ray mỏng mảnh.......1 liên tưởng rất hay anh ạ