Bài thơ của nh Huy bầu ngắn gọn, nhưng lột tả được sự giao mùa một cách quá tinh tế. Chính điều đó đã tạo cảm hứng để em viết bài kia...thêm 1 ly cafe Trung Nguyên khơi nguồn sáng tạo ....
Bài thơ kết thúc bằng 2 dấu hỏi Ai sẽ là người trả lời đây?
Vừa mới kéo mùa thu lên đắp ngực
Mùa thu đến, những hàng cây thủ thỉ bảo nhau thay màu lá, tạo lên tấm áo choàng chỉ đủ đến ngang ngực
Khoảng xanh, khoảng đỏ, khoảng vàng Em tươi sắc nắng, ngực vàng mơn man
Nhưng mà đông đến nhanh quá
Đã thấy mùa đông lành lạnh dưới chân
Sao năm nay trở mùa sớm nhỉ?! Có phải đông về cho thu đỡ tủi thân?
Chính cái hơi lạnh, đan xen với cái nắng vàng lãng mãn của thu tạo cảm giác lãng mạn ghê gớm tại chốn Kinh thành. Không có những đợt gió đông thổi nhè nhẹ, mùa thu có lẽ sẽ không chúm chím nụ cười. Với mỗi chúng ta, từ ngày đến đây, mùa thu vẫn thế, vẫn là sự đan xen giữa cái ấm áp và cái lạnh nhè nhẹ, không phải vì năm nay đông về sớm mà có lẽ là cái cảm giác đã gần gũi thân quen với đất này, vừa muốn giữ lại mùa thu, nhưng vừa muốn tạm biệt nó đển đến với mùa đông.
Mùa đông ở Kyoto cũng đẹp đấy chứ, ai cũng mong được cái cảm giác ngủ ngon, được ngắm tuyết rơi.
Thu Đông có lẽ cũng là một đôi lứa bổ xung cho nhau để đỡ tui thân. Có phải thế không nhỉ?
Tóm lại, bài thơ ngắn gọn mà mở ra nhiều suy nghĩ, cho cả nhà thơ và cho cả độc giả.
Hehe, catfish bình thơ kỳ công quá! Thực ra ý của tao là mùa thu nó năm nay giống như một cái chăn ngắn, kéo đằng này hở đằng kia. Xa vợ khổ thế đấy, chú ạ. Có vợ thì cần quái gì chăn, nhể?
Thơ tự tình của Huy Bầu là nhất rùi. Nhưng giờ em challenge Huy Bầu đây:
Một bài thơ câu không dài không ngắn, âm điệu mượt mà, dùng nhiều láy, láy từ, láy ngữ, dùng càng nhiều từ thân quen cho bé mới học nói càng tốt như: ba, mẹ, con, đi, lớn, tay, chân, mặt, mắt mũi ...đọc trong khỏang 5 phút là ít nhất hihi.
A teacher came up with a novel way to motivate her class. She told them that she would read a quote and the first student to correctly identify who said it would receive the rest of the day off.
She started with "This was England's finest hour."
Little Suzy instantly jumped up and said, "Winston Churchill."
"Congratulations!" Said the teacher, "You may go home."
The teacher then said, "Ask not what your country can do for you." Before she could finish this quote, another young lady belts out, "John F.Kennedy".
"Very good," says the teacher, "you may go."
Irritated that he has missed two golden opportunities, Little Johnny said, "I wish those girls would just shut up."
Upon overhearing this comment, the outraged teacher demanded to know who said it.
Johnny instantly rose to his feet and said, "Bill Clinton. I'll see you Monday."
This comment has been removed by the author.
ReplyDeleteBài thơ của nh Huy bầu ngắn gọn, nhưng lột tả được sự giao mùa một cách quá tinh tế. Chính điều đó đã tạo cảm hứng để em viết bài kia...thêm 1 ly cafe Trung Nguyên khơi nguồn sáng tạo ....
ReplyDeleteBài thơ kết thúc bằng 2 dấu hỏi
ReplyDeleteAi sẽ là người trả lời đây?
Vừa mới kéo mùa thu lên đắp ngực
Mùa thu đến, những hàng cây thủ thỉ bảo nhau thay màu lá, tạo lên tấm áo choàng chỉ đủ đến ngang ngực
Khoảng xanh, khoảng đỏ, khoảng vàng
Em tươi sắc nắng, ngực vàng mơn man
Nhưng mà đông đến nhanh quá
Đã thấy mùa đông lành lạnh dưới chân
Sao năm nay trở mùa sớm nhỉ?!
Có phải đông về cho thu đỡ tủi thân?
Chính cái hơi lạnh, đan xen với cái nắng vàng lãng mãn của thu tạo cảm giác lãng mạn ghê gớm tại chốn Kinh thành. Không có những đợt gió đông thổi nhè nhẹ, mùa thu có lẽ sẽ không chúm chím nụ cười. Với mỗi chúng ta, từ ngày đến đây, mùa thu vẫn thế, vẫn là sự đan xen giữa cái ấm áp và cái lạnh nhè nhẹ, không phải vì năm nay đông về sớm mà có lẽ là cái cảm giác đã gần gũi thân quen với đất này, vừa muốn giữ lại mùa thu, nhưng vừa muốn tạm biệt nó đển đến với mùa đông.
Mùa đông ở Kyoto cũng đẹp đấy chứ, ai cũng mong được cái cảm giác ngủ ngon, được ngắm tuyết rơi.
Thu Đông có lẽ cũng là một đôi lứa bổ xung cho nhau để đỡ tui thân. Có phải thế không nhỉ?
Tóm lại, bài thơ ngắn gọn mà mở ra nhiều suy nghĩ, cho cả nhà thơ và cho cả độc giả.
Hehe, catfish bình thơ kỳ công quá! Thực ra ý của tao là mùa thu nó năm nay giống như một cái chăn ngắn, kéo đằng này hở đằng kia. Xa vợ khổ thế đấy, chú ạ. Có vợ thì cần quái gì chăn, nhể?
ReplyDeleteThơ tự tình của Huy Bầu là nhất rùi. Nhưng giờ em challenge Huy Bầu đây:
ReplyDeleteMột bài thơ câu không dài không ngắn, âm điệu mượt mà, dùng nhiều láy, láy từ, láy ngữ, dùng càng nhiều từ thân quen cho bé mới học nói càng tốt như: ba, mẹ, con, đi, lớn, tay, chân, mặt, mắt mũi ...đọc trong khỏang 5 phút là ít nhất hihi.
Cái này để ru bé Na. Xong sớm sẽ có thưởng.
Vợ cho anh nợ mấy hôm nhé, đang bận quá :-) Vợ mà thưởng thì chắc là xôm đây, hehe...
ReplyDeleteBác tập trung vào làm thơ đi, cho vợ duyệt trước nếu mà không bị censor thì cho tụi em đọc với nhá.
ReplyDeletehehe
Bọn anh ơi, em mới chuyển nhà rồi. ^^ Vui quá xá.
ReplyDeleteThis comment has been removed by the author.
ReplyDeletebài này em thích
ReplyDelete