Saturday, July 12, 2008

Enjoy cuộc sống

Có người bạn hỏi mình "Sao lại đặt tên blog là 'Enjoy cuộc sống'?"

Đầu đuôi là thế này: Cách đây khoảng 2 tháng mình có viết một bài hát tặng vợ, nhan đề "Ngắm trăng". Bài hát như sau:


Get this widget Track details eSnips Social DNA

Vầng trăng khuya lẻ loi, vầng trăng khuya lẻ loi,
từng đêm anh vẫn ngóng chờ ánh trăng êm dịu

Trăng,
từ hư không rót muôn ngàn ánh vàng,
như tình yêu chứa chan, tình yêu trong sáng, dâng hiến cho nhân gian.
Riêng mình trăng bao năm vẫn cô đơn!
Ô kìa mây vấn vương, cuốn vào trăng trong mỗi bước trăng đi
Kìa trăng đi vội vã, để muôn ánh sao tuôn trên dòng Ngân


Nhìn trăng anh nhớ em, nhìn trăng anh nhớ em,
vầng trăng soi sáng góc trời giống như gương mặt

Em,
mình xa nhau đã bao ngày tháng dài,
bao ngày em chắt chiu, nhiều đêm thức trắng, lo lắng cho hai con
Mong ngày mai hai con lớn khôn hơn,
chúng mình về với nhau, chúng mình cùng nhau vun đắp tương lai.
Cùng enjoy cuộc sống, hằng đêm ngắm trăng soi trên trời khuya!

Khi viết câu đến câu kết "Cùng enjoy cuộc sống, hằng đêm ngắm trăng soi trên trời khuya", lời của nó tự nhiên bật ra vì đang theo dòng cảm xúc của câu trước đó: Chúng mình về với nhau, chúng mình cùng nhau vun đắp tương lai... Cuộc sống của ai chẳng có vất vả, ai chẳng phải chịu đựng ít nhiều khó khăn về tinh thần, hoặc vật chất, hoặc cả hai? Vợ chồng mình cũng vậy, xa nhau triền miên thế này đâu phải sung sướng gì? Vì vậy chỉ mong học xong sớm sớm rồi vợ chồng con cái quy về một mối, cùng nhau tận hưởng cuộc sống. Từ 'enjoy' trong tiếng Anh dịch sang tiếng Việt là 'tận hưởng' thì sát nhất, nhưng trong bài hát này lại rơi vào hai nốt đô liền nhau nên không dùng được. Chữ 'lo toan' thì khả dĩ hơn: Cùng lo toan cuộc sống... Nhưng cuộc sống mà lúc nào cũng lo toan thì mệt quá! Bí!

Ghi âm bản nháp xong mình gửi Hưng kừng để xem cảm nhận của nó thế nào. Hưng kừng
cảm thụ nghệ thuật rất tốt, bất kể là văn thơ hay âm nhạc, và có một thói quen rất hay là nghe xong thì phản hồi ngay. Quả nhiên, một lúc sau nhận được điện thoại của nó. Nó bảo "Nghe được đấy! Phiêu ra phết!". Mình bảo "Tao đang bí chữ enjoy, không tìm được từ nào thay cả". Nó bảo "Cần gì phải thay, cứ để thế mới 'tay chơi' chứ!". Mình nghĩ cũng đúng. 'Enjoy cuộc sống' - chúng đã trở thành một cụm từ đi với nhau rồi. Hồi còn đi học ĐH Kiến trúc, mình đi vẽ thuê ở công ty AT (trước nằm ở góc đường Quang Trung-Nguyễn Du, giờ chuyển đi đâu không rõ). Trong công ty có một thằng trạc tuổi mình, tiếng Anh một chữ không biết nhưng hát karaoke tiếng Anh thần sầu, miệng lúc nào cũng "cuộc sống thì phải enjoy chứ!". Thằng cha hay thật, tên gì mình quên mất rồi.

"Cuộc sống thì phải enjoy chứ!". Chú chỉ được cái nói đúng! Mình phải enjoy cuộc sống thì mới làm cho người khác enjoy được, cuộc đời mới đẹp được.

Mà, nói vậy có đúng không nhỉ? Dostoyevxki có enjoy cuộc sống "Đau khổ, đau khổ và đau khổ!" của ông không? Nếu không thì tại sao văn ông hay thế, đẹp thế?


No comments:

Post a Comment