(Bài này viết tặng vợ, vì thế đúng ra đã là tài sản của vợ. Xin phép vợ post lên đây cho mọi người đọc một tý)
Bên đó bây giờ lạnh hở em?
Hàng cây trên những lối đi quen
Lá có rụng nhiều như thuở trước?
Sương có nhòe đi những ánh đèn?
****
Nhà mình lúc trước cạnh nhà ga
Mỗi sớm mùa đông hai chúng ta
Hé cửa chờ nghe tàu tiễn khách
Từng hồi văng vẳng gió đưa xa...
****
Đã bốn mùa đông rồi em nhỉ?
Chẳng mấy khi mình được cạnh nhau!
Đứng nép vào nhau nhìn chiều xuống
Nhẩm một bài ca tự thuở nào
****
Sớm nay cơn gió nào lạc lối
Rong ruổi qua ngàn dặm đại dương
Đến sát giường anh khe khẽ gọi
Anh lại bình minh trong nhớ thương.
Wednesday, July 9, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment