(Kịch bản chèo - 4 hồi)
Hồi 1:
Cảnh một khu chợ sầm uất nằm trên bến đò, kẻ mua người bán tấp nập, ồn ào. Bỗng có tiếng vó ngựa rầm rập, dân chúng ngóng cổ nhìn về phía đầu đường cái rồi xô dạt vào nhau thành từng đám để tránh ngựa. Có tiếng loa truyền...
Sứ giả (dừng ngựa, gọi vào loa): Loa..loa.. loooa.. Nghe đây nghe đâyyyyy! Có chiếu nhà vua ban xuuuuống!
(Tiếng ồn ào lập tức lắng xuống. Dân tình đứng khép nép, vài cô gái kín đáo sửa lại tà áo tứ thân)
Sứ giả (mở tờ chiếu tuyên đọc):
Năm Bình Thành thứ hai mươi, tháng Chạp
Nhật hoàng ta ban chiếu xuống muôn dân
Năm sắp qua, Tết nhất đã đến gần
Không khí Tết đang ngập tràn náo nức
Kinh tế năm nay không có gì vượt bực
Nhưng đồng yên vẫn giữ được giá cao
Ngó xung quanh mà không khỏi tự hào
Đô-la xuống mà euro cũng xuống
Học bổng các ngươi bỗng thành cao ngất ngưởng
Các ngươi còn mong đợi gì hơn?
Sao không mở ngay đại tiệc để ăn mừng?
Cho bốn cõi được tưng bừng tiếng nhạc?
Những kẻ ngày thường chỉ đam mê cờ bạc
Hãy lắng nghe chiếu của ta ban
Về bán trâu đi rồi mua lấy cây đàn
Bỏ cày ruộng mà về nhà tập hát
Nếu máu nữa thì lập thành ban nhạc
Tập dăm bài cho nuột, cho phê
Trẫm sẽ cho mở một hội thi
Ai xuất sắc sẽ được làm phò mã!
Nay ban chiếu cho toàn dân được biếttttttttttttt!
(Tiếng loa vọng đi vọng lại kéo dài. Hạ màn)
Hồi 2:
Cảnh một con sông nhỏ, lau lách um tùm. Trời đã xế chiều. Xa xa, một rặng núi sương giăng mờ ảo, phong cảnh hữu tình. Dưới một gốc cây to mọc sát mặt nước, Tống Huy Bầu đang ngồi câu cá, vẻ mặt hững hờ...
Tống Huy Bầu (thở dài một tiếng lớn rồi ngâm thơ):
Ngồi giữa ngã ba sông
Tay ủ chén rượu nồng
Chiều dâng mây dằng dặc
Mắt ngước trời trong trong
Nước cuốn, hề, thao thiết
Gió tuôn, hề, mênh mông
Sống. Sao nhiều phiền nhiễu!
Đời. Ai hiểu ta không?
Cuối buổi tay vẫn trắng
Ra về giỏ vẫn không
Chén rượu sầu chưa uống
Đổ tràn cả dòng sông
Giữa ánh tà tịch mịch
Chuông chùa một tiếng boong...
(Tiếng nói từ sau sân khấu)
- Có phải Tống đại ca đang ngâm thơ đấy không?
(Ngọc Kỳ Lân Lê Thanh Nam tiến ra sân khấu, diễn động tác chèo thuyền hướng về phía Tống Huy Bầu đang ngồi)
Tống Huy Bầu (mừng rỡ): Lê hiền đệ! Sao hiền đệ biết ta ở đây?
Lê Thanh Nam: Đệ vừa dong thuyền lên bến đò Quế mua được mấy hũ rượu ngon. Về đến khúc sông này đúng lúc nghe tiếng huynh ngâm thơ...
Tống Huy Bầu: Có rượu ngon à, hay quá, hay quá! Mau mang ra một hũ anh em ta ngồi uống chơi!
(Hai người rót rượu vừa uống, vừa gật gù, vẻ đắc ý)
Lê Thanh Nam: Tống ca! Hôm nay đệ lên chợ, có nghe sứ giả đọc chiếu của nhà vua mới ban xuống.
Tống Huy Bầu: Chiếu như thế nào, đệ còn nhớ chứ?
Lê Thanh Nam: Chiếu nói rằng Tết năm nay nhà vua sẽ cho mở hội thi âm nhạc, ai thắng cuộc sẽ được cưới công chúa!
Tống Huy Bầu: Hội thi âm nhạc à? Hay nhỉ! Hic, công chúa thì ta đây không thèm, nhưng hễ nghe nói đến đàn ca sáo nhị là ta lại dậm dựt lên roài...
(Có tiếng hát từ sau sân khấu)
- Em yêu hỡi, nắm tay anh cho vững
Bởi cuộc đời là những chuyến đi...*
(Thanh Diện Thú bước ra sân khấu, mặc áo chẽn đỏ, nai nịt gọn gàng, lưng đeo cung tên, tay xách hai con thỏ chết)
Lê Thanh Nam (gọi to): Diện Thú hiền đệ! Hôm nay đi săn gặp may chứ?
Thanh Diện Thú (cười vui vẻ): Tống ca, Lê ca thấy đệ lúc nào mà chẳng gặp may? Bữa nay trời rét, đệ ngủ đến quá ngọ mới dậy, mang cung tên dạo một vòng được hai con thỏ này, có đủ làm một bữa không hai đại ca?
Tống Huy Bầu: Gặp hiền đệ ở đây thật đúng lúc quá! Ngọc Kỳ Lân và ta đang bàn chuyện lập ban nhạc...
Thanh Diện Thú: Ấy dà...Ban nhạc à? Tuyệt, tuyệt... Có đệ, có đệ...
(hát lý liên) Nàng Natalia có mái tóc xanh... Chớ buồn rầu! Lại đây với anh!
Nàng Natalia có tấm lưng ong... Gặp anh rồi là coi như xong
Coi như xong... Coi như xong...
(Nhạc nền chơi bản độc tấu ghita "Natalia". Hạ màn)
Hồi 3:
Cảnh trong một tửu quán, bàn ghế ngăn nắp, sạch sẽ. Hai bên vách treo đèn lồng, xen giữa mấy bức tranh tố nữ. Quán vắng, chỉ có vài ba vị khách ngồi trầm ngâm lặng lẽ. Chủ quán Chu Tú Bà ngồi trên sân khấu nhỏ rải chiếu, ôm cây đàn tranh, hát bài "Bún măng vịt"**, giai điệu tiêu tao, thanh nhã...
Ôi nồi bún măng của tôi ơi
Có vịt có măng có cả sườn
Đến hẹn mọi người cùng ngồi lại
Cùng chén lia lịa hết nồi măng
Cẳng phải to cho vợ Tú Bà
Cẳng trái to cho chị gái Thủy
Huy, Vũ con vịt ăn thoải mái
Nam, Diện chỉ còn cái phao câu!
(Tiếng đàn vừa tắt, khách ngồi bàn cuối quán, chính là Lê Thanh Nam, đứng dậy vỗ tay cười rộ)
- Khá khen, khá khen! Đàn đã hay mà hát lại càng hay!
Chu Tú Bà: Đa tạ quý khách đã quá khen! Tiếng đàn thô lậu làm bẩn tai quý khách, mong được lượng thứ!
Lê Thanh Nam: Đâu có! Lời ta nói tự đáy lòng ta đấy. Tiện đây, ta cũng muốn họa lại ngươi bằng khúc "Giao mùa"*** của ta. Phiền ngươi cho ta mượn cây đàn.
(Lê Thanh Nam dạo đàn, so lại vài dây rồi cất tiếng hát)
Dường như thấy mùa đông về trước ngõ
Buốt trời khuya hạt lạnh thấp thoáng bay
Mùa đang chuyển sao nhanh ư đến thế
Còn vương đầy lá đỏ rực cuối thu
Nhìn Ti vi bản tin xem thời tiết
Trắng khung trời ở nẻo bắc nơi xa
Trộm nhớ, lòng mênh mang câu hát
Ngoài kia tuyết rơi đầy...
(Nhạc nền chuyển sang chơi đoạn điệp khúc bài "Tuyết rơi". Hạ màn)
Hồi 4:
Cảnh trong nhà Công Tôn Thắng. Công Tôn Thắng ngồi lom khom dưới sàn nhà, săm soi những lá bài lật sấp rải rác khắp chiếu, vẻ đăm chiêu. Vợ Thắng ngồi trên ghế thêu một chiếc khăn, thỉnh thoảng lại lườm xuống Thắng, vẻ hờn giận...
Vợ Thắng (rụt rè): Chàng ơi!
Công Tôn Thắng: Nàng gọi ta? (lẩm bẩm) Át cơ... không phải... Ka bích mới đúng...
Vợ Thắng: Chàng nghe em nói...
Công Tôn Thắng: Nàng cứ nói, anh nghe... (lại lẩm bẩm) Ka cơ, hà hà, hai con Ka...
Vợ Thắng: Chàng không thấy là chàng đang phí hoài tuổi xuân vào cái trò đen đỏ này ư? Ông bà ta xưa có câu "Cờ bạc là bác thằng bần". Chàng xem, có ai mà giàu được nhờ bài bạc chưa?
Công Tôn Thắng: Có chứ, sao lại không? Lão Tống Huy Bầu thôn mình chẳng nhờ vào mấy trò cờ bạc bịp thì lấy gì mà sắm sửa sách vở cho mình rồi cả đàn sáo cho con cái nữa.
Vợ Thắng: Nhưng ngay cả lão Tống cũng đã bỏ cờ bạc cả tháng nay rồi!
Công Tôn Thắng: Sao? Lão Tống bỏ cờ bạc rồi ư? Làm sao nàng biết?
Vợ Thắng: Đâu phải chỉ mỗi mình em, đầu thôn cuối xóm ai cũng biết chuyện ấy. Chàng mới đi xa về nên chưa biết đấy thôi. Nghe đồn lão đã lập một ban nhạc, cuối tháng này sẽ thượng kinh biểu diễn...
Công Tôn Thắng: Hả? Có chuyện ấy thật sao? Sao lão ta lại quên Công Tôn Thắng này được nhể? Sao lại có thể như vậy được? (đứng dậy, sửa sang quần áo)
Vợ Thắng: Chàng định đi đâu?
Công Tôn Thắng: Ta sang nhà lão Tống. Phải hỏi rõ chuyện này mới yên...
Vợ Thắng: Chàng thư thả đã nào...
Công Tôn Thắng: Nàng đừng ngăn ta. Ta quyết làm chuyện này cho ra nhẽ mới được!
(với tay lấy cây đàn treo trên vách, khoác lên vai rồi đi ra cửa, vừa đi vừa hát khúc "Tự tình"****)
Trước nay vốn chẳng ham đàn sáo
Đau tay mỏi miệng sái quai hàm
Một hai nhất quyết không vướng bận
Làm sao lận đận đến bây giờ!
Bởi có một ngày:
Trên dòng sông Quế, xuất thế Tống Huy Bầu
Bên cạnh gầm cầu, sản sinh Chu Vũ
Theo dòng nước lũ, Thanh Diện Thú hồi sinh
Cùng ánh bình minh, hiện hình Nam công chúa.
Thế là:
Một quyết định đưa ra
Nhóm Katsura Knights thành lập
Dù rất cập rập
Vẫn thật hòanh tá tràng
Cả nhóm lại bàng hòang
Bởi có thêm Công Tôn Thắng!
Đến lúc này:
Dù chẳng muốn cũng phải tập đàn
Dù sái quai hàm cũng vì tiếng hát
Dưới vòm trời bát ngát
Ta mãi hát mãi ca
Ca hát đến tận già
Dù chẳng thành hiệp sĩ!
Ta mãi hát mãi ca
Ta mãi hát mãi ca...
(Tiếng hát xa dần. Hạ màn)
HẾT
Chú thích:
* Thơ Archivu
** Thơ Lê Vũ
*** Thơ Namazu
**** Thơ Thắng râu
Asking for Someone’s Name in Japanese
3 days ago
Phê như dê, he he he
ReplyDeleteSướng cười đau cả bụng, be be be
Vở kịch nghe đâu đã lưu truyền nhiều đời, trong dân gian tồn tại một biển thể kiểu thơ con ếch như sau.
Mot con Vit xoe ra 2 cai chan
Cai chan to ben phai de phan anh Huy
Cai chan to ben trai phan em Thuy
Dien va Nam tranh nhau cai phao cau
Con cai dau de phan chu Vu.
Hi hi hi
Thanh Diện thú hát tiếp đi.
Bao gio ma ca nha dien cheo thi em dang ky chan trang tri san khau.
ReplyDeleteVũ làm thơ con Vịt
ReplyDeleteCà nhà cười khụt khịt (vì ở Lab k được cười to nên gọi là cười khụt khịt)
Cứ nghĩ đến măng Vịt
Thì đầu óc lại tịt
Chương trình chạy mù tít
Chán như con bọ chít (Chạy chương trình mãi không ra thì chán như rán, rán còn đỡ, bọ chít còn hôi hơn)
Ngoài cửa gió rin rít
Trong phòng im thin thít
Lại nghĩ đến măng Vịt
Đói cong cả mông đít (Xin lỗi em thủy nhá, thơ văn nhiều khi nó phải vần)
Giá có Vũ thì tít (Tức sướng tít)
Được nấu ăn nhiều thịt
Hoan hô Vũ vô kít (lái vần của Vũ Vô Kị, kết nghĩa huynh đệ với Trương Vô Kị)
Phải không hả bố Mít?
Còn bài này của Thanh Diện thú ạ.
ReplyDeleteXin chao tat ca nha
Em la Thanh Dien Thu
Mac du rat buon ngu!
Van lo. mo. check me^u (mail)
So moi nguoi leu leu
Khong thich an vit ha?
----
Em Ly Thuy vui qua'
Lai con lam ca tho*
Chac la` dang ngoi cho*`
Thi' nghiem ne^n cao hu'*ng
Gio chi con anh Thang
Gio chi con anh Thang
Gio chi con anh .......Thang
----
+)em nay em thu*'c trang
+)e lam not de tai
Mai len Yoshida
Bao ve xong ve ngu?
Gio chi con anh Thang
Gio chi con anh Thang
Trích blogs của Thanh diện thú
http://archivu.blogspot.com/
Bài thơ đầu tiên của Công tôn thắng
ReplyDeleteSáng nay ngồi họp sê mi.
Chẳng biết làm gì, tập tễnh làm thơ.
Thóang nghe Chu Vũ lờ mờ.
Dường như cháo vịt đang chờ anh em.
Nghĩ đến thì rất thòm thèm.
Nhưng mà xa quá em làm sao đây!
Cháo vịt chẳng để lâu ngày.
Phao câu cũng chẳng to tày bàn chân!!!
Thôi thì các Bác cứ mần.
Đâm PHAO một nhát CÂU cần cá lên.
Ngày mai đến hẹn đốt đèn (đốt đèn để học tiếng Nhật).
Anh em ta lại tòm tèm bên nhau.
Trích blog của công tôn thắng.
Chú Thắng dùng blogspot đi, dùng cái Yahoo chán bỏ mẹ.
Ha ha ha
ReplyDeleteBây giờ Namazu mới hiểu vì sao Công chúa nước ở Katsura lại bị Công tôn Thắng cưa đổ.
Thích quá, hình ảnh của mình là ánh bình minh mới sướng chứ.
Đúng là cả nhóm rất bàng hoàng
Ngỡ ngàng Công Tôn Thắng
Namazu xin viết linh tinh thế này ạ. Tuyển tập thơ phong cách Nguyên Du nè
Sáng nay cũng họp se mi
Làm xong một mạch đến thì làm thơ
Đọc qua mail Thắng, bất ngờ
Chống cằm, cười tủm phất cờ rung râu
Chẳng ngờ thằng bạn bấy lâu
Tài năng một cõi đụng đầu rồi đây
Người cao, quai nón, mặt rầy
Trời cho cái tướng, mình đầy nở nang
Nó cười, phải biết, gái làng
Em nào cũng thích nhưng chàng vô tâm ^_^
Phật rằng, bảo lấy người thân
Ít nhiều quen biết ở gần Katsura
Đồn đâu ở đó đất ma (gần sông Katsura ngày xưa nhiều ma lắm ạ)
Có nàng chúa nước thướt tha yêu kiều (Nàng chúa nước là em Thủy nhà mình ạ, gọi thế chắc là cũng được nhỉ bác Thắng ơi)
Bị yêu tinh bắt nhốt thiêu (Yêu tinh là Sensei đó, hihi )
Sống trong phòng Lab đã nhiều 2 năm
Bao nhiêu vất vả băn khoăn
Nhiều đêm thức trắng lăn tăn trán mòn
Thắng nghe truyện kể, thượng đòn (Ý là bắt đầu xuất chiêu ạ)
Quất nhanh bạch mã, đường mòn tới nơi
Yêu tinh bị đánh tả tơi
Cứu người con gái về nơi an bình
******
Nhớ rằng
Trên đường tẩu mã xuất binh
Nào ngờ gặp được ân tình bạn xa
Một là có Tống đại ca
Hai là công chúa xứ trà thanh nam
Ba là thú quái diện tam (Diện tam hợp ạ)
Bốn là vũ tú bà, lầu xanh
Năm thằng kết đảng lập đàn
Bái Huy tiền nhiệm trước làm sư huynh
Cùng nhau gẩy khúc đàn tình
À ơi với gió ân tình nơi đây.
Ai viết tiếp với ạ, hi hi hi
Nhiều comment vào blog của đại huynh quá. hi hi
Đọc bài chèo của Tống Huy Bầu hay quá. Cười muốn vỡ cả bụng rụng luôn cả rốn ...hahaha
ReplyDeleteNàng Natalia có mái tóc xanh... Chớ buồn rầu! Lại đây với anh!
Nàng Natalia có tấm lưng ong... Gặp anh rồi là coi như xong
Coi như xong... Coi như xong...
Xong là xong thế nào Tống đại huynh
Cứ bước theo ta sao ngập ngừng chi nữa
Bởi cuộc đời là những chuyến đi
Ta phiêu bạt theo dòng đời vội vã
Biết ngày nào tìm được bến bình yên?!
----
Nay không hẹn nhưng rồi ta đã tới
Chốn nước thiêng hào khí ngút trời xanh
Hảo hán đến từ phương trời xa lạ
Dốc tâm tình theo con nước về xuôi
Bên dòng nước xoáy chén rượu nồng uống cạn
Thỏa chí anh hào vùng vẫy chốn tha hương
Thế nên:
Suốt đời phiêu lãng mặc tiêu dao
Giang hồ lừng lẫy tự thưở nào
Đúc lại can trường nhờ hạo khí
Về sau thân thế được thanh cao
Haha, anh Huy ơi, đọc đoạn này em cười vỡ cả bụng luôn. haha.
ReplyDeleteNàng Natalia có mái tóc xanh... Chớ buồn rầu! Lại đây với anh!
Nàng Natalia có tấm lưng ong... Gặp anh rồi là coi như xong
Coi như xong... Coi như xong...