Wednesday, July 9, 2008

The hay millionaire

(Phỏng theo truyện cổ Nhật Bản "Warashibe choza")

Ngày xửa ngày xưa, ở nước Nhật Bản, có một chàng trai nghèo tên là Ta-rô. Hàng ngày, Ta-rô làm lụng chăm chỉ nhưng vẫn không đủ ăn. Một hôm, Ta-rô cầu khấn Phật Bà Quan âm: "Xin Quan âm hãy rủ lòng thương ban cho con một điều tốt lành". Tối hôm đó, Ta-rô đi ngủ và mơ thấy Phật Bà Quan âm nói với mình: "Ta cho con cái này. Sáng mai, hãy cầm nó đi về phía Tây, chắc chắn sẽ gặp điều tốt lành".

Tỉnh dậy, Ta-rô thấy trong tay mình một cọng rơm. Nhớ lời Quan âm, chàng nhằm phía Tây lên đường. Đi đường một mình cũng buồn nên chàng bắt một con ruồi buộc vào đầu cọng rơm để chơi. Đi được một lúc, chàng gặp một thiếu phụ đang bế một đứa trẻ con. Đứa trẻ khóc ngằn ngặt, bà mẹ dỗ thế nào cũng không chịu nín. Thấy vậy, Ta-rô bèn giơ cọng rơm buộc con ruồi cho nó xem. Đứa bé thấy con ruồi bay vo ve thích lắm, nín khóc ngay. Bà mẹ bèn nói với Ta-rô: "Anh cho con tôi cọng rơm ấy nhé!". Ta-rô đưa cọng rơm cho đứa bé. Bà mẹ vui mừng, cảm ơn Ta-rô và lấy trong túi ba quả cam tặng chàng.

Ta-rô cầm ba quả cam tiếp tục đi về phía Tây. Đi được một lúc, chàng thấy một người hầu già và một cô gái đang ngồi bên đường. Cô gái hình như đang bị ốm nên người hầu già tỏ vẻ rất lo lắng. Ta-rô bèn hỏi sự tình, người hầu già trả lời: "Cô chủ khát nước quá, đường thì còn xa mà quanh đây chẳng chỗ nào có nước cả". Nghe thế, Ta-rô bèn đưa cho cô gái ba quả cam. Ăn hết ba quả cam, cô gái khỏe ngay. Người hầu già mừng quá, lấy ra một chiếc khăn lụa rất đẹp tặng Ta-rô.


Ta-rô cầm chiếc khăn lụa, cảm ơn cụ già rồi lại tiếp tục đi về phía Tây. Đi được một lúc thì trời sắp tối, Ta-rô thấy bên đường có một samurai ngồi bên cạnh con ngựa đang nằm im, mắt nhắm nghiền, trên người có rất nhiều vết thương. Thấy Ta-rô, samurai gọi lại bảo: "Ta cho ngươi con ngựa này. Hiện giờ, nó đang bị ốm, nhưng nó là một con tuấn mã đấy! Đổi lại, ta sẽ lấy cái khăn của ngươi". Nói dứt lời, samurai liền trao dây cương cho Ta-rô, giật lấy chiếc khăn của chàng rồi bỏ đi, không để Ta-rô kịp nói một lời nào.


Thương con ngựa tội nghiệp, suốt đêm hôm đó, Ta-rô đốt lửa sưởi ấm và lấy nước rửa các vết thương cho nó. Đến sáng, khi mặt trời vừa mọc thì con ngựa mở mắt, vươn mình đứng dậy. Thấy Ta-rô, nó cất tiếng hí vang. Ta-rô vui mừng dắt con ngựa đi về phía Tây. Đến trưa, cả hai đi vào một thị trấn đông đúc. Lúc Ta-rô dắt ngựa đi qua cổng một ngôi nhà lớn, người gác cổng gọi lại bảo: "Con ngựa của anh đẹp lắm. Ông chủ tôi rất thích ngựa. Anh đứng chờ ở đây một lát để tôi gọi ông chủ nhé!". Một lát sau, ông chủ đi ra, ngắm nghía con ngựa một lúc rồi bảo: "Anh đổi cho ta con ngựa này lấy mười mẫu ruộng nhé". Ta-rô mừng quá, liền đồng ý.


Sau khi có ruộng, Ta-rô lại càng chăm chỉ làm lụng, cày cấy trên mười mẫu ruộng ấy. Kết quả, càng ngày càng trở nên giàu có và hạnh phúc. Chàng Ta-rô ban đầu chỉ có một cọng rơm, về sau trở thành triệu phú. Vì thế, người đời gọi chàng là "Triệu phú cọng rơm".



No comments:

Post a Comment