(Ba dịch cho Mít phỏng theo truyện cổ Nhật Bản "Momotaro")
Ngày xửa ngày xưa, ở một làng nọ, có hai vợ chồng ông lão đã già mà không có con. Hàng ngày, ông lão lên núi kiếm củi, bà lão ra sông giặt áo. Mỗi buổi sáng, trước khi ông ra khỏi nhà, bà lão nói: "Hôm nay ông nhớ về sớm nhé!". Ông lão nói: "Bà ra sông phải cẩn thận nhé!". Ngày nào, hai ông bà cũng nói với nhau những lời như thế.
Một hôm, lúc đang giặt áo, bà lão thấy một quả đào rất to trôi giữa sông. Bà lão bèn gọi: "Đào ngọt thì lại đây, đào chua thì ở đấy!". Bà lão nói vừa dứt lời, quả đào liền trôi đến trước mặt. Bà lão mừng rỡ, ôm quả đào về nhà. Đến tối, bà lão mang quả đào ra khoe và bảo ông lão bổ ra để ăn. Khi quả đào vừa bổ đôi thì từ trong quả đào một chú bé kháu khỉnh nhảy ra. Hai ông bà ngạc nhiên rồi vui sướng ôm lấy chú bé và nói: "Ôi thằng bé thật đáng yêu!".
Hai ông bà chăm sóc đứa bé rất cẩn thận và đặt tên nó là Đào Tiên. Đào Tiên ăn rất khỏe, đưa một bát cơm bèn ăn hết một bát, đưa hai bát bèn ăn hết hai bát, chẳng mấy chốc trở nên một thiếu niên cao lớn, có sức khỏe không ai địch nổi. Hàng ngày, Đào Tiên vui vẻ làm rất nhiều việc giúp đỡ bố mẹ, từ việc lên núi kiếm củi đến việc dọn dẹp nhà cửa.
Một hôm, bỗng xuất hiện một lũ quỷ rất hung dữ. Chúng phá rối dân làng, cướp bóc rất nhiều của cải. Dân làng rất tức giận nhưng không làm gì được chúng. Thấy thế, Đào Tiên về nhà nói với bố mẹ: "Bố mẹ hãy nấu một trăm cái bánh bao cho con ăn để con đi đánh nhau với lũ quỷ". Ông lão bà lão nghe Đào Tiên nói thế, bèn lập tức can ngăn: "Bọn quỷ khỏe lắm, con có khỏe đến mấy cũng không thể nào địch nổi chúng đâu!". Nhưng Đào Tiên nhất quyết không chịu. Cuối cùng, vợ chồng ông lão đành phải nấu cho Đào Tiên một trăm cái bánh bao. Đào Tiên ăn xong bèn đeo kiếm lên ngựa, từ biệt bố mẹ rồi lên đường.
Đến đầu làng, chó thấy Đào Tiên bèn hỏi: "Đào Tiên đi đâu đấy?". Đào Tiên trả lời: "Ta đi tìm lũ quỷ để trừng trị". Chó nghe thấy thế bèn nói: "Cho tôi đi với, tôi sẽ giúp Đào Tiên đánh quỷ". Đào Tiên đồng ý.
Đi đến cánh đồng, Đào Tiên và chó lại gặp gà. Gà hỏi: "Đào Tiên đi đâu đấy?". Đào Tiên trả lời: "Ta đi tìm lũ quỷ để trừng trị". Gà liền nói: "Cho tôi đi với, tôi sẽ giúp Đào Tiên đánh quỷ". Đào Tiên cũng đồng ý.
Đi qua khu rừng, Đào Tiên, chó và gà gặp khỉ. Khỉ hỏi: "Mọi người đi đâu đấy?". Đào Tiên trả lời: "Ta đi tìm lũ quỷ để trừng trị". Khỉ nói ngay: "Cho tôi đi với, tôi sẽ cùng đánh quỷ". Đào Tiên lại đồng ý.
Đi đến bờ biển, Đào Tiên tìm thấy chiếc thuyền của bọn quỷ, bèn nhảy lên chèo. Ra tới hòn đảo của bọn quỷ, tất cả cùng nhảy lên bờ. Bọn quỷ thấy Đào Tiên bèn chặn lại hỏi. Đào Tiên quát to: "Ta là Đào Tiên đây. Ta đến để trừng trị các ngươi vì đã hãm hại dân làng!". Nói rồi, Đào Tiên rút kiếm xông vào. Lũ quỷ cũng rút vũ khí ra chống lại. Chó, gà và khỉ cũng xông vào cùng Đào Tiên. Chó thì cắn, gà thì mổ, khỉ thì nhặt đá ném vào bọn quỷ. Bọn quỷ chống cự không nổi bèn bỏ vũ khí xin hàng. Đào Tiên nói: "Từ nay ta cấm các ngươi không được đến quấy rối dân làng nữa. Đồng thời, các ngươi phải nộp lại tất cả vàng bạc mà các ngươi đã lấy của dân làng để trả lại cho họ!". Lũ quỷ rối rít vâng dạ và làm theo lời Đào Tiên. Đào Tiên đem tất cả vàng bạc thu được chất lên một chiếc xe rồi đem lên thuyền cùng chó, gà và khỉ trở về.
Thấy Đào Tiên và các bạn trở về an toàn sau khi đánh bại bọn quỷ, dân làng vui mừng hân hoan. Từ đó về sau, dân làng được sống một cuộc sống yên bình, hạnh phúc.
Các em nhỏ cũng phải ăn nhiều để mau lớn như Đào Tiên, đúng không?
Wednesday, July 9, 2008
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment